Tản văn

Sự bình yên lặng lẽ

Chiều thứ 7, vì một lẽ tình cờ, mình có ghé ngang qua Trung tâm văn hóa Pháp. Hôm đó, vẫn đang là trong thời gian mở triển lãm: “Họa sỹ Mộng Bích – đi giữa hai thế kỷ”. Mình đã dừng lại đọc cuốn sách về bà, sau đó, nán lại xem toàn bộ…

Tản văn

Điều cuối cùng sót lại

1. Đọc báo, thấy đưa tin quê mình cũng có người bị dịch Covid. Bên dưới bài viết, rùng rùng những bình luận, người thì trách bệnh nhân, người thì trách Nhà nước không làm gắt nên “thả gà ra mà đuổi”, người thì chán nản kêu than. Mình cơ bản không còn quá nhiều…

Tản văn

Góc nhà xa vắng

Hồi căn nhà còn là nhà cũ, nó có một cái góc nhà. Thật ra, ngôi nhà nào chả có những góc nhà. Nhưng ngôi nhà mới, rộng rãi quá, thênh thang quá mà lại ít kỷ niệm quá nên góc nhà nào cũng như nhau. Nhạt nhẽo và vô vị. Những cái góc nhà…

Tản văn

Đầm sen hay cỏ úa?

Cà phê sáng “Chị, người yêu cũ của em vừa mới cưới rồi. Cưới bạn thân của em chị ạ. Đời quanh co thế!”. “Ừ, thôi em ạ. Em hãy tự hào rằng nhờ có mình mà hai người đó tìm thấy nhau”. “Vâng, đúng mà. Nhưng vẫn ức, sao anh ấy không chọn người…