Anh nghĩ gì nhiều thế
trong những ngày lặng im
khi mùa xuân vừa đến
mưa bụi đầy ngoài hiên?
Đôi mắt dường xám hơn
bàn chân dường đã mỏi
em tự hỏi nơi nào
là nơi anh sẽ tới?
Nơi ấy, vòm trời mới?
mặt biển ngừng bão giông?
nơi ấy có ai đợi
như em đợi anh không?
Trời đã qua mùa đông
hàng cây đang thay áo
con phố lại chật người
rộn ràng và huyên náo.
Em đi qua ngày bão
em đi qua ngày mưa
những ngày anh không ở
với thương yêu không mùa.
Anh đã thấy mệt chưa
trái tim không yên ổn?
em nhắm mắt, lặng nghe
tiếng những con sóng động.
Đường anh còn xa lắm
cho em đi cùng anh
để bàn tay em nắm
dẫu những điều mong manh.